Chương 2
6
“Có ai biết Tiểu Miêu không? Mẹ của nó đang tìm nó!”
Bài đăng còn đính kèm tờ “Tìm Mèo Lạc”.
Ngay dưới bài viết đã có vài câu trả lời xuất hiện nhanh chóng:
【Ahihi, sao có con mèo nào lại có cái tên… dễ thương thế này (rõ ràng là ác ý)?】
【Xấu hổ xấu hổ, lớn rồi mà vẫn cần mẹ đi tìm, hahahaha òa òa òa òa òa, tôi không ghen tị đâu!】
【Ê, chẳng phải là Dao Sẹo sao? Hóa ra tên thật là Tiểu Miêu, bất ngờ thật.】
【Sốc quá! Quản trị viên uy nghiêm của diễn đàn Dao Sẹo mà lại tên là Tiểu Miêu.】
【Dịch vụ tìm mèo, nhận đơn online, ai cần thì nhắn tin riêng.】
【Khoan đã, sao xác nhận danh tính của người đăng bài lại là người?】
【Cứu mạng, người đến rồi!】
…
Các câu trả lời ngày càng nhiều, bài viết nhanh chóng nổi lên, và diễn đàn thì loạn xạ hết cả lên.
Trong đống tin nhắn riêng chất vấn về thân phận và nguồn gốc của tôi, có một tin nhắn đặc biệt nổi bật: “Xóa bài đi!”
Người gửi tin nhắn là Lãng Khách Dao Sẹo.
Hoặc nói cách khác, là Tiểu Miêu.
Sau khi ngoan ngoãn xóa bài, tôi hỏi Dao Sẹo, à không, Tiểu Miêu, khi nào sẽ về nhà.
Lãng Khách Dao Sẹo: “Tôi sẽ tìm cho mẹ tôi một ngôi nhà mới.”
Nghe có vẻ hơi lạnh lùng và bá đạo.
Cảm giác như, chắc chắn nó sẽ không làm nũng với mẹ đâu.
Tôi không nghi ngờ lời nói của nó.
Có lẽ vì tôi nghĩ, một con mèo nhỏ có thể làm quản trị viên diễn đàn, chắc chắn phải có khả năng siêu phàm gì đó.
Dù không nhận được câu trả lời rõ ràng, nhưng miễn là Tiểu Miêu bình an vô sự là tốt rồi.
Tôi lại gửi tin nhắn an ủi mẹ Tiểu Miêu vài câu, chuẩn bị mở cửa tiếp nhận khám chữa bệnh.
Hoàn toàn không hay biết, diễn đàn đã loạn cả lên rồi.
Các thành viên trong diễn đàn liên tục truy cứu tại sao một con người lại có thể vào diễn đàn.
Là quản trị viên của diễn đàn, Tiểu Miêu gõ mạnh vào đầu mình: “Sư phụ nói, chỉ có ân nhân cứu mạng… ”
Rồi bỗng nhiên tỉnh ngộ: “Ân nhân cứu mạng… chính là mẹ nuôi!”
Nó vội vàng đăng bài thông báo cho toàn diễn đàn:
“Mọi người đừng sợ, là mẹ nuôi đến rồi!”
Không biết ai khởi xướng, dưới bài viết đều đồng loạt bình luận:
“Ánh đèn mờ ảo dẫn mèo (chó) say, mẹ nuôi bảo vệ tôi khỏi xã hội đen!”
7
Mở lại diễn đàn, mắt tôi thấy đầy những bài viết chào đón và tỏ tình với tôi:
“Tuyệt vời quá, là mẹ nuôi, chúng con được cứu rồi!”
“Chào mẹ nuôi, mẹ nuôi vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế!”
“Mẹ nuôi, chúng con sẽ mãi mãi theo mẹ!”
“Thần y thánh thủ, chữa khỏi bệnh cho mèo, cứu sống chó!”
…
Thực sự là nhiệt tình quá mức.
Tiểu Miêu gợi ý tôi đăng một bài mới để chào hỏi mọi người, chia sẻ suy nghĩ của mình.
Sau khi suy nghĩ kỹ, tôi nghiêm túc gõ tiêu đề: “Các con chưa triệt sản thì mau đến gặp mẹ để triệt sản.”
Đây thực sự là suy nghĩ trong lòng tôi.
Tôi hy vọng có thể hoàn thành công tác TNR* cho tất cả các con mèo và chó trong khu vực này.
Trap – Neuter – Return: Một phương pháp kiểm soát số lượng mèo hoang bằng cách bẫy (Trap), thiến hoặc triệt sản (Neuter), sau đó thả về môi trường cũ (Return).
Dùng những ca triệt sản có hạn để ngừng việc mèo con/chó con bị hại.
Lời kêu gọi của tôi nhận được rất nhiều phản hồi:
“Chơi thì chơi, đùa thì đùa, đừng coi lời của mẹ nuôi là trò đùa.”
“Triệt sản là chân lý, không muốn thì đi chếc đi!”
“Đi triệt sản xong rồi hãy nhận mẹ, từ nay bước vào con đường xã hội!”
…
Chưa đầy một lúc sau khi đăng bài, đã có những con mèo và chó đến để triệt sản.
Có con tự nguyện đến, có con bị đồng loại dẫn đến.
Cảnh tượng thật hoành tráng.
Số lượng mèo và chó đến triệt sản quá đông, đến nỗi trong thời gian ngắn không thể hoàn thành tất cả các ca phẫu thuật.
Tôi phân loại chúng theo loài, giới tính, độ tuổi, cân nặng… rồi ghi chép lại, đánh số thứ tự và dự định chia thành các đợt phẫu thuật.
“Mọi người nhớ số thứ tự của mình, mỗi ngày mẹ sẽ đăng bài trên diễn đàn để nhắc nhở ai đến lượt.”
“Nếu ai không đến được…”
Tôi chưa nói hết câu, thì đã có những tiếng đáp lại ồn ào:
“Mẹ nuôi yên tâm, dù có mưa gió thế nào, con cũng nhất định sẽ đến!”
“Con cũng vậy!”
“Mẹ nuôi yên tâm, chúng con sẽ giúp mẹ, ai đến lượt thì chúng con sẽ đi đón, không muốn đi cũng phải đến!”
“Chính xác! Ai không đến thì sẽ bị đánh!”
…
Tôi xoa xoa thái dương, cảm thấy hơi đau đầu vì bị ồn ào, đặt một ngón tay lên miệng:
“Im lặng!”
Cả đám mèo chó lập tức im lặng, nghiêm túc ngồi xuống chỗ của mình, có con còn nín thở.
“Đến phòng khám thú y rồi, 8 tiếng không được ăn, 4 tiếng không được uống, nhớ chuẩn bị cơ thể cho tốt.”
Sau khi dặn dò về việc nhịn ăn nhịn uống, tôi lại bảo chúng nhanh chóng quay về nhà.
Tất cả chúng đều đột nhiên trông thật tội nghiệp, đồng thanh:
“Mẹ nuôi… chúng con không có nhà…”
Một giọng nói yếu ớt như muỗi vang lên giải thích tiếp:
“Con sinh ra đã không có nhà…”
Nhiều con mèo và chó nhỏ gật đầu đồng tình:
“Con cũng vậy.”
“Concũng vậy.”
Chúng đều là con của mèo và chó hoang, đời thứ hai, thứ ba…
Tôi tiếp tục theo dòng suy nghĩ của chúng, giải thích về mục đích triệt sản:
“Vì vậy, triệt sản là để chấm dứt thế hệ mèo chó lang thang mới.”
Chúng gật đầu, dù không hoàn toàn hiểu nhưng có vẻ đã tiếp thu được phần nào.
Những con mèo và chó nhỏ ban đầu phản đối triệt sản cũng dần dần giãn ra, bỏ vẻ mặt không muốn.
Một giọng nói nhỏ vang lên thêm: “Trước đây con có nhà, nhưng…”
Nhìn xem, mỗi con mèo chó lang thang đều lưu luyến về nơi trú ẩn cũ.
Chúng sống sót nhờ ký ức về hơi ấm của nơi ấy, cắn răng tiếp tục nuôi hy vọng vào cuộc sống.
Với tình cảnh ấy, tôi chỉ có thể thở dài bất lực: “Không sao, sẽ có nhà, sẽ có nơi về.”
Trong thành phố, khắp nơi là những tòa nhà cao tầng, không thể nuôi nổi mèo hoang hay chó hoang.
Mèo và chó lang thang đều xuất phát từ sự bỏ rơi của con người.
Một số người loài người ngu ngốc, tự cho mình là đúng, thả động vật đi mà không biết rằng họ đang gây ra một tội ác mới.
Động vật hoang không nhận được tự do mà chỉ nhận lấy nguy hiểm và tuyệt vọng.
Nhìn theo bóng dáng chúng rời đi, trong đầu tôi nảy ra một ý tưởng điên rồ.
Tôi sẽ làm mọi thứ có thể để cho chúng một mái nhà.
8
Tôi yêu cầu Tiểu Miêu cung cấp cho tôi tất cả thông tin chi tiết của các thành viên trong diễn đàn, càng đầy đủ càng tốt.
Ảnh, tên, giới tính, tuổi tác, sở thích, quá trình bị bỏ rơi.
Dựa vào những thông tin hiện có, tôi lọc ra một nhóm mèo và chó nhỏ bị mất tích một cách bất ngờ.
Tôi đăng tải thông tin của chúng lên các nền tảng mạng xã hội lớn.
Một khoảng thời gian sau, tôi lại đăng lại lần nữa.
Lặp đi lặp lại, sự kiên trì của tôi cuối cùng đã được nhiều người nhìn thấy.
Rất nhiều người nhiệt tình giúp đỡ chia sẻ lại bài viết.
Có những người còn biết được ý tưởng điên rồ của tôi và sẵn lòng cung cấp tài chính để hỗ trợ.
Tôi chân thành cảm ơn họ.
Tin tức lan truyền từ miệng này sang miệng khác, từ người này sang người khác, từ người nọ sang cả nghìn người.
Một số chủ vật nuôi sau khi nhìn thấy thông tin đã liên lạc với tôi, ngạc nhiên đối chiếu thông tin và phát hiện đó là những con thú cưng của họ bị lạc.
Theo quy định, sau khi đối chiếu thành công các thông tin, họ có thể đến đón thú cưng của mình về.
Một con chó nhỏ màu nâu champagne, chủ của nó đã chuyển đi khỏi thành phố này từ năm ngoái.
Khi biết con chó vẫn còn sống khỏe mạnh trên đời, chủ nó đã lái xe suốt quãng đường dài hàng nghìn cây số, vượt qua nhiều thành phố, chỉ để đưa con chó về lại bên mình.
Khi chủ của Tiểu Tí nhìn thấy nó, cô ấy không thể ngừng khóc, nước mắt rơi như mưa: “Quả Quả, mẹ tưởng rằng sẽ không bao giờ gặp lại con nữa!”
Tiểu Tí, với đôi mắt mở to đầy không thể tin nổi, đến gần chủ mình, nhẹ nhàng ngửi: “Trời ạ, thật sự là mẹ… ”
Chủ của nó ôm chặt Tiểu Tí, nghẹn ngào không thể nói thành lời.
Trước khi rời đi, cô cúi đầu, khom người, liên tục cảm ơn tôi.
Tiểu Tí cũng bắt chước động tác của mẹ, gật đầu lia lịa, lặp lại: “Cảm ơn mẹ nuôi.”
Cuối cùng, nó vẫy vẫy bàn chân, tạm biệt tôi.
Những con mèo và chó bị lạc thật sự đều lần lượt được chủ đón về.
Những con còn lại có thể là vì chủ của chúng chưa tìm thấy thông tin.
Có thể chúng không phải vô tình bị lạc, mà là bị bỏ rơi một cách cố ý.
Đối với nhóm mèo chó còn lại, tôi nhắn tin riêng trên diễn đàn hỏi xem có muốn tìm cho chúng một chủ mới không.
Chúng phải mất rất lâu, rất lâu mới trả lời một từ “Được”.
Ngoài một con chó nhỏ tên Tiểu Tiểu.
“Mẹ nuôi, con vẫn muốn đợi mẹ tôi, bà ấy rất yêu con, có lẽ bà ấy chưa thấy thông tin của con đâu.”
“Lúc đó con là con chó đắt giá nhất trong bầy, mẹ con chọn con rồi, không hề do dự mà mang con về nhà.”
“Bà ấy đã nói, con là bảo bối yêu quý nhất của bà, chắc chắn sẽ đến đón con.”
“Con tin bà ấy.”
Tôi tôn trọng quyết định của nó.
Chắc hẳn mẹ của Tiểu Tiểu rất yêu nó, đến mức khiến nó tin tưởng vững vàng và kiên định chờ đợi.
Nhưng tôi không ngờ rằng, vừa mới đoàn tụ với chủ của mình, Tiểu Tiểu lại rời khỏi thế giới này.
“Ngày hôm đó, Tiểu Tiểu ngửi thấy mùi của mẹ, vội vàng chạy đến.”
“Nó cẩn thận ngửi ống quần của mẹ từ khoảng cách xa, mắt sáng lên ngay lập tức.”
“Vừa vui mừng chạy đến gần mẹ, nó lại bị mẹ đá một cú thật mạnh.”
“Chúng tôi nghĩ rằng mẹ nó không nhận ra Tiểu Tiểu, vì Tiểu Tiểu bây giờ bẩn thỉu, khác hẳn với trước kia.”
“Và việc chúng tôi, những con chó hoang bị mắng, bị đá, đã trở thành chuyện bình thường, nên Tiểu Tiểu không nản chí, chịu đựng cơn đau, cố gắng nói ‘tạm biệt’ với mẹ, muốn mẹ nhận ra mình.”
“Nhưng mẹ nó quay lưng bỏ đi, vừa đi vừa nói với bạn mình rằng Tiểu Tiểu ‘giống con chó mà bà ấy từng nuôi lắm.’”
“Tiểu Tiểu nghe thấy mẹ nhớ mình, tưởng rằng có hy vọng, không quan tâm đến vết thương, vẫn cố gắng chạy theo, nhưng nghe thấy mẹ nói…”
Giọng của con chó nhỏ kể lại câu chuyện vẫn còn run rẩy:
“Tiểu Tiểu thật sự quá quấn quýt, không có sức để đối phó, sau đó mẹ đã bỏ nó đi, mua một con mèo.”
“Tiểu Tiểu nghe thấy câu đó, trái tim nó không chịu nổi, lại cộng thêm vết thương, nó… chết ngay lập tức.”
Tôi nhìn vào đám lông bẩn thỉu của nó, lòng tràn ngập nỗi xót xa.
Đám lông của Tiểu Tiểu đã trở nên xám xịt, vàng vọt, như một miếng giẻ lau cũ, không còn nhìn thấy chút trắng tinh ban đầu.
Đây là Tiểu Tiểu, nó cuộn mình lại, cơ thể đã lạnh ngắt.
Tôi vuốt nhẹ qua những sợi lông rối bù của nó.
Dưới lớp lông, những vệt nước mắt đỏ đậm, như máu, không lời nhưng lại truyền tải nỗi uất ức và tuyệt vọng của Tiểu Tiểu.
Tôi vuốt đầu nó, không biết từ lúc nào, tôi đã không thể kiềm nén, nghẹn ngào: “Tiểu Tiểu…”
Khi gọi tên nó, trong miệng tôi chỉ còn đắng nghét, và cảm giác đắng đó cứ vương mãi không tan.
Chúng tôi chôn Tiểu Tiểu trên một đồi ngoại ô.
Nơi đó có chim hót, hoa nở, rất ít người quấy rầy.
Madara Info
Madara stands as a beacon for those desiring to craft a captivating online comic and manga reading platform on WordPress
For custom work request, please send email to wpstylish(at)gmail(dot)com