Chương 5
15
“Cạch.”
Một bàn tay thon dài và đẹp đẽ bất ngờ xuất hiện, chắn ngay trước mặt tôi.
Là Giang Ly.
Cô nắm lấy cổ tay của Hạ Thành, mạnh mẽ bẻ một cái.
“Rắc.”
Âm thanh phát ra từ x//ương cổ tay của Hạ Thành.
Hạ Thành đau đớn đến mức mồ hôi lạnh túa ra, lập tức quỳ xuống đất.
Anh ta ôm lấy cổ tay mình, ánh mắt tràn đầy kinh ngạc nhìn Giang Ly: “Tại sao… tại sao?”
“Giang Ly, chẳng phải em là người phụ nữ của anh sao? Tại sao em lại luôn trốn tránh anh, tại sao lại giúp Thẩm Bán Hạ?”
“Chẳng phải em luôn dịu dàng và chu đáo nhất với anh sao?”
Hạ Thành ngây ngốc nhìn Giang Ly, như thể chưa từng thấy Giang Ly trong dáng vẻ này.
Giang Ly xoa xoa cổ tay mình, ánh mắt lạnh lùng nhìn xuống Hạ Thành.
Cô thở dài: “Tôi chưa từng là người phụ nữ của ai. Tôi là tôi, tôi tên là Giang Ly.”
“Tôi không phải vật phụ thuộc của bất kỳ ai, tôi là một con người.”
“Thật là buồn cười. Tại sao các người chỉ nhìn thấy giá trị tôi mang lại, mà không bao giờ thấy tôi là một nhân cách độc lập?”
“Các người áp đặt những tưởng tượng về phụ nữ lên tôi, gán cho tôi những từ như xinh đẹp, yếu đuối, dịu dàng, đảm đang, chu đáo.”
“Nhưng có phải phụ nữ thực sự thích những từ đó không?”
“Chúng tôi chẳng lẽ không thích sự mạnh mẽ, dũng cảm, kiên cường, và chín chắn của chính mình sao?”
“Hạ Thành, mở to mắt ra mà nhìn. Hãy nhìn những tiếng thét kêu của phụ nữ, nhìn những khát vọng của họ.”
Giang Ly cúi xuống đỡ tôi đứng dậy.
Tôi vẫn còn ngỡ ngàng: “Sao cậu có thể thấy được nơi này? Chẳng phải mọi người đều không nhìn thấy sao?”
Giang Ly cụp mắt xuống, bình thản nói: “Vì tôi đã thức tỉnh. Tôi không muốn làm một nữ chính nhạt nhẽo trong sách, không muốn là phụ thuộc của nam chính. Tôi muốn sống cuộc đời của chính mình.”
“Thế giới này được tạo ra vì tôi, nên tôi có thể làm được những việc mà người khác không thể.”
“Ví dụ như chỉnh sửa hệ thống, khiến hình phạt bị trì hoãn đến vài trăm năm sau.”
Cô nhún vai, thản nhiên nói điều khiến tôi sững sờ.
“Hả?” Tôi đờ đẫn: “Vậy… hình phạt hệ thống bị kẹt trước đây, là do cậu trì hoãn?”
“Đúng vậy. Vài trăm năm sau, khi đó cậu đã không còn sống, dù hình phạt có giáng xuống cũng chẳng sao cả.”
Câu nói của Giang Ly khiến tôi chet đứng.
Nhưng còn điều khiến tôi bàng hoàng hơn—Giang Ly biết về hệ thống! Nếu cô ấy có thể trì hoãn hình phạt, vậy chẳng phải cô ấy cũng biết các nhiệm vụ của hệ thống sao?
Giang Ly mỉm cười, như nhìn thấu suy nghĩ của tôi: “Đúng vậy. Ngay từ đầu, tôi đã thấy dòng chữ trên đầu cậu.”
‘Nữ phụ ác độc.’
“Nhưng tại sao, ngay từ đầu, độ hảo cảm của cậu dành cho tôi đã là 100 rồi?”
Aaaa!!!
Tôi chỉ muốn độn thổ!
Trước khi tôi kịp xấu hổ mà che mặt lại…
Hạ Thành đột nhiên đứng dậy, giọng nói của anh ta thay đổi hoàn toàn, trở nên lạnh lẽo, máy móc và vô cảm.
Anh ta nói:
[Tít— Phát hiện thành công. Thế giới số 55137 xuất hiện BUG nghiêm trọng! Cảnh báo! Cảnh báo!]
[Không thể xóa BUG, chương trình tiêu hủy sẽ được truyền tải ngay lập tức. Đếm ngược: mười phút.]
Ngay khi lời anh ta vừa dứt, trước mặt tôi xuất hiện một thanh tiến trình lơ lửng, phát sáng đỏ rực.
Trên thanh tiến trình có đồng hồ đếm ngược: đúng mười phút.
Ngay sau đó, thế giới xung quanh tôi bắt đầu sụp đổ từ rìa, từng mảnh vỡ tan biến vào không trung.
Thế giới này thật sự sắp bị hủy diệt!
Tôi quay sang Giang Ly, cô ấy nhìn cảnh tượng này mà không hề tỏ ra ngạc nhiên.
Tôi hoảng hốt túm lấy góc áo của Giang Ly, miệng run rẩy hỏi: “Sao lại thế này? Tại sao lại đột ngột như vậy?”
Giang Ly điềm tĩnh nhìn những mảnh vỡ của thế giới đang tan biến, nói: “‘Họ’ không thích những thế giới mà ý thức của phụ nữ thức tỉnh. Chỉ cần phát hiện ra sự thức tỉnh của phụ nữ, ‘họ’ sẽ làm mọi cách để hủy diệt thế giới đó.
‘Họ’ chỉ muốn tận hưởng khoảnh khắc huy hoàng thuộc về nam chính, nhưng lại căm ghét đến mức muốn bóp nghẹt nữ chính từ trong trứng nước.
“Đó chính là ‘họ.’”
Dù không biết “họ” mà Giang Ly nhắc tới là ai, nhưng trong khoảnh khắc đó, tôi bỗng nhiên hiểu ra: “Vậy… nếu lúc nãy cậu không cứu tôi, cậu đã không bị phát hiện, và thế giới này cũng sẽ không bị hủy diệt?”
Chẳng lẽ chính tôi đã gây ra chuyện này, khiến Giang Ly buộc phải phơi bày sự thật rằng cô ấy đã thức tỉnh?
Là tôi đã hại cô ấy sao?
“Không.” Giang Ly chạm nhẹ lên má tôi, nở một nụ cười dịu dàng.
Cô cúi đầu, áp trán mình vào trán tôi, giọng nói nhẹ nhàng: “Nếu biết cậu gặp nguy hiểm mà tôi không cứu, vậy thì tất cả ý nghĩa của sự thức tỉnh phụ nữ trên thế giới này là gì?”
“Đây là một lựa chọn mà hệ thống dành cho tôi.”
“Hoặc tôi sẽ sống tiếp, trốn tránh trong thế giới giả tạo mà họ tạo ra. Hoặc tôi sẽ đánh cược và cứu cậu.”
“Tôi đã chọn cách thứ hai. Nhưng—thật xin lỗi, có vẻ như tôi không thể cứu được cậu.”
“Nhưng so với việc sống mòn trong những vòng lặp trống rỗng này, tôi thà chết cùng với cậu, người duy nhất chân thật trong thế giới này.”
“Tôi đã cố gắng hàng ngàn hàng vạn lần, và tôi không thích vòng lặp đơn điệu này nữa.”
Giang Ly cúi xuống, đặt một nụ hôn nhẹ lên trán tôi, dịu dàng hỏi: “Cậu có đồng ý không?”
16
Khi đôi môi của Giang Ly chạm vào má tôi, tôi nghe thấy tiếng tim mình đập mạnh như trống.
Tôi ôm chặt lấy Giang Ly, cảm xúc mãnh liệt và nồng cháy dành cho cô ấy cuồn cuộn trào ra từ lòng ngực tôi: “Tôi đồng ý!”
Tôi nhìn thấy Hạ Thành, người giờ đây ngồi bệt dưới đất trong hoảng loạn, nhìn thế giới xung quanh đang sụp đổ khi hệ thống của anh ta bị rút ra.
Tôi nhặt con d//ao dưới đất lên, nói với anh ta:
“Tôi và Giang Ly cùng chet vì thế giới sụp đổ là chuyện của chúng tôi. Anh chen vào làm gì chứ?
“Nếu phải có người chet trước, thì người đó sẽ là anh.”
Không chút do dự, tôi cầm con d//ao đ//âm thẳng vào ngực Hạ Thành.
Không có m//áu chảy, cũng không có vết thương.
Rất nhanh, anh ta biến mất như một hình ảnh điện tử bị vỡ vụn trong không trung.
Đồng hồ đếm ngược trước mặt tôi cũng đã đến những giây cuối cùng.
Tôi nắm chặt tay Giang Ly, nhón chân lên, cẩn thận đặt một nụ hôn nhẹ lên khóe môi cô ấy.
“Hẹn gặp lại ở kiếp sau, Giang Ly.”
“Ừ, hẹn gặp lại ở kiếp sau.”
Chúng tôi nhắm mắt lại.
Ánh sáng đỏ nhấp nháy không ngừng phát ra âm thanh báo động chói tai:
[Mười, chín, tám, bảy…]
[Ba, hai, một, không!]
Ngay giây tiếp theo, một giọng nói non nớt, quen thuộc vang lên:
[Exit!]
[Rút lại chương trình hủy diệt! Đọc dữ liệu bộ nhớ đệm!]
Tôi kinh ngạc mở mắt ra, thế giới trước mắt tôi bắt đầu hồi phục với tốc độ không tưởng.
Giọng nói vừa rồi—là hệ thống của tôi!
Chưa bao giờ tôi cảm thấy giọng nói điện tử của nó đáng yêu đến vậy như lúc này.
Nhìn thế giới dần dần được phục hồi, tôi cuối cùng cũng thấy yên tâm.
Tôi hỏi nó trong sự kinh ngạc: [Cậu biến mất rồi lại xuất hiện, sao lại thế? Cậu còn có thể rút lại chương trình hủy diệt sao?]
Hệ thống trả lời, giọng đầy tủi thân:
[Tôi không biến mất. Lần trước, khi cậu bị chủ hệ thống trừng phạt, Giang Ly phát hiện ra tôi. Cô ấy đã cắt toàn bộ kết nối dữ liệu giữa tôi và thế giới bên ngoài. Tôi vẫn luôn ở trong đầu cậu.]
[Vậy nên, trong khoảng thời gian này, tôi đã miệt mài luyện tập kỹ thuật. Không chỉ học được cách dừng truyền dữ liệu, tôi còn biết cách cắt đứt kết nối nữa.]
Hệ thống ậm ừ, giọng nói có chút tự hào:
[Bởi vì bị cảm động bởi tình cảm của các cậu, tôi không muốn thế giới này bị hủy diệt. Tôi đã chạy hết công suất dữ liệu, cuối cùng vào phút cuối cùng đã cắt đứt liên kết giữa hệ thống xấu và chủ hệ thống.]
[Giờ đây, thế giới này không còn bị chủ hệ thống chi phối nữa. Đây là một thế giới độc lập và tự do!]
[Nhưng từ hôm nay,” giọng nói của hệ thống có chút buồn bã, “tôi cũng trở thành một hệ thống lang thang rồi.]
Tôi nhanh chóng an ủi nó: [Đừng buồn, sau này chúng tôi sẽ giúp cậu tìm được những người bạn hệ thống phù hợp.]
Giọng của hệ thống bỗng nhiên phấn khích: [Thật sao? Tuyệt quá!]
Tôi ngừng lại một chút, rồi nói:
[Vậy… cậu có thể tạm thời tự tắt mình được không?]
[Sau khi vừa thoát khỏi hiểm nguy, tôi muốn hôn người tôi thầm thương trộm nhớ một chút.]
Tiếng kêu ầm ĩ của hệ thống vẫn chưa kịp biến mất.
[Tôi xin lỗi, tôi sẽ tạm biến mất ngay!]
Giang Ly nhẹ nhàng thì thầm: “Lần này tôi đã đặt cược đúng rồi, người khiến tôi rung động à.”
Đôi môi cô ấy mềm mại, và trái tim tôi đập như trống trận.
Trong khoảnh khắc sống sót sau hiểm nguy, mùi hương nhẹ nhàng trên người Giang Ly khiến mắt tôi cay xè, suýt nữa bật khóc.
Tôi ôm chặt lấy Giang Ly, không muốn buông ra.
Cảm ơn cậu, nữ chính của tôi.
Cảm ơn cậu đã không chút do dự mà chọn tôi.
Tôi sẽ mãi mãi là tín đồ trung thành nhất của cậu.
[HẾT]
Madara Info
Madara stands as a beacon for those desiring to craft a captivating online comic and manga reading platform on WordPress
For custom work request, please send email to wpstylish(at)gmail(dot)com