Chương 2
“Chắc thấy tôi nên chê tám trăm tệ thẩm định ít đấy mà, muốn lừa nhiều thêm chút———”
Chu Thịnh còn chưa nói xong, tôi đã lập tức ngắt ngang.
“Anh sai rồi, tôi không phải đạo sĩ, cũng chẳng bảo vệ được anh.”
Tôi chỉ là một sinh viên khảo cổ học bình thường, còn tôi có thể thể biết hết thảy những chuyện này đều là nhờ ông nội tôi.
Ông nội tôi là một kẻ trộm mộ.
Ông ấy thường nói rằng nếu không phải có quá nhiều cơ quan thì ngay cả mộ của Tần Thuỷ Hoàng ông ấy cũng đào lên được.
Tôi kinh ngạc trước bản lĩnh của ông nội.
“Ông ơi sao ông biết có nhiều cơ quan, bộ ông xuống dưới đó coi rồi hả?”
Ông của tôi thở dài.
“Xem cái khỉ gì, ông mày đang nói là cơ quan công an đấy.”
Cả đời ông nội sợ nhất là công an, tranh đấu cả đời cuối cùng cũng thua trong tay pháp luật.
Sau mấy năm ăn cơm tù miễn phí, ông nội về nhà liền rửa tay gác kiếm.
Ông ấy kể cho tôi nghe rất nhiều chuyện cũ, trong đó lần hung hiểm nhất là gặp phải bì thi.
5.
“Bì thi cũng là một dạng cương thi, giống như tên gọi, nó chỉ có da chứ không có nội tạng. Loại cương thi này không hôi không thối, nhưng mỗi năm đều sẽ thay da một lần. Khi thay da, nó sẽ cắt xuyên qua da người, sau đó chui vào từ miệng vết thương, rồi đem toàn bộ máu thịt của người đó tách ra. Mặc dù giờ bà của anh trông vẫn bình thường nhưng thật ra bà ấy đã sớm ch.ết bảy ngày trước. Trong bảy ngày đó, bì thi sẽ giả dạng thành người quá cố, chờ đến khi nó hấp thụ hết toàn bộ mô da thì nó sẽ tách ra khỏi chủ thể. Chủ thể sẽ chỉ còn là một khối thịt không da, cực kỳ thê thảm.”
Nghe tôi nói xong, người hâm mộ đang xem qua màn ảnh đều vô cùng choáng váng.
【Trời ơi cứu bé. Da gà da vịt đều nổi lên hết rồi, sao mà nghe thật dữ vậy, sợ vãi.】
【Ừm tởm thật, chủ phòng là kẻ biến thái à? Chứ người thường sao bịa ra được cỡ này.】
【Quá đáng! Vì lợi của mình mà đi nguyền rủa bà của người ta.】
Chu Thịnh giận tím tái mặt mày.
“Cô là cái thá gì mà đi trù ẻo bà nội của tôi? Cmn cô chờ đấy cho tôi, tôi sẽ cho đi tra thân phận của cô, không thể để chuyện này chìm được.”
“Không cần đi điều tra đâu, anh đợi lát nữa tôi sẽ đưa anh toàn bộ thông tin cá nhân của tôi luôn.”
“Nếu không tin lời tôi thì anh có thể đi xem tay bà của anh. Lúc bì thi đổi da thì phần cuối cùng là móng tay, dưới móng tay sẽ có một đường vân màu đen.”
Có lẽ là do biểu cảm của tôi quá mức nghiêm túc, giọng điệu quá nghiêm nghị nên đã áp đảo toàn thể mọi người.
Khu bình luận yên tĩnh vài giây, bỗng có người gửi đã đăng lên một bức ảnh chụp lại màn hình.
【Khi nãy lúc đang livestream tôi muốn share cho bạn bè coi nên đã chụp lại màn hình. Mẹ ơi, hình như có một đường vân đen thật.】
【Có thật kìa, trên mỗi móng tay đúng là đều có đường vân đen. Trời địu! Lời chủ phòng chắc chắn là thật rồi.】
Khu bình luận bắt đầu thay đổi hướng gió, rất nhiều tin vào lời của tôi nhưng phần lớn vẫn còn ôm mối nghi ngờ.
【Sinh viên lầu trên cái gì cũng tin nhưng lại không tin khoa học.】
【Đừng làm quá! Nếu tin bà nội Chu Thịnh là bì thi thôi thà tin tôi là ông trời luôn cho rồi.】
【Tôi tin cậu ấy người anh em, bởi tôi cũng là Ngọc Hoàng Thượng Đế đây.】
Chu Thịnh cũng buông lời cười nhạo.
“Một cái móng tay thì có thể nói lên điều gì chứ? Sức khỏe bà tôi không tốt, nên móng tay bị vậy chút cũng có sao đâu? Chuyện này người xưa đều có thể bịa ra mà.”
Anh ta liếc nhìn qua số người xem livestream đã hơn trăm vạn, tựa như đã hiểu.
“Cô ở đây xoay tôi như con rối? Định cọ nhiệt đúng không?”
6.
Tôi lắc đầu ngao ngán.
“Lưu lượng đối với tôi không có tác dụng gì, tôi chỉ muốn cứu anh một mạng mà thôi.”
“Bà của anh đã ch.ết bảy ngày rồi, tuy rằng có da bao thịt phủ nhưng chắc hẳn trên người vẫn tản ra mùi thối rửa nhàn nhạt, càng phải dùng nước hoa để che giấu. Có phải mấy hôm nay bà của anh bắt đầu xịt nước hoa hay không?”
Đôi mắt Chu Thịnh sáng ngời, tựa như nắm được cọng rơm cứu mạng.
“Ha ha ha lại lật xe rồi! Bà nội tôi có xịt nước hoa bao giờ, bà ấy chỉ dùng trầm hương thôi, bà———”
“Ực.”
Nụ cười trên mặt Chu Thịnh bay biến, anh ta khẩn trương nuốt nước bọt.
“Sau khi từ quê lên đây ngày nào bà ấy cũng đau đầu, toàn phải đốt trầm hương mới ngủ được.”
Tôi nhạy bén nắm bắt những điểm chính yếu trong đó.
“Quê ở nơi nào? Có phải vừa trở về đó bảy ngày trước không?”
Khu bình luận lướt cực nhanh.
【Tuần trước nhà họ Chu về quê tế tổ, còn quyên góp cho viện phúc lợi ở đó hai ngàn vạn, chẳng phải chuyện này đều được đưa lên tin tức sao?】
【Đúng đó, còn treo trên hot search mấy ngày nữa, lên mạng tìm chút là thấy ngay à.】
【Đừng bảo chủ phòng nhìn tin tức đó liền nghĩ ra kế lừa người đấy nhá.】
【Cũng không đang bịa đâu, nó cũng giải thích cho chuyện trầm hương kia đó.】
【Chẳng phải người có tiền đều thích chơi hương sao? Đâu có gì kỳ quái đâu. Chỉ có thể nói chủ phòng đặt cược chuẩn thôi, chuyện hôm nay càng xem càng giống đang trong ổ đa cấp.】
Chu Thịnh nhìn những bình luận liên tục đổi mới, cảm thấy xấu hổ vì vừa rồi suýt nữa thì anh ta đã tin tưởng, chút thẹn đó hóa thành cơn giận, anh ta hừ lạnh một tiếng, cách màn hình trừng mắt nhìn tôi.
“Chuyện hôm nay đều do cô bày ra?”
“Bày ra con m.ẹ anh!”
Tới giờ tôi cũng nổi máu điên rồi, nhìn Chu Thịnh với ánh mắt như nhìn gã ngốc.
“Hôm nay không phải anh chủ động kết nối sao?”
“Chu Thịnh, tôi cho anh một cơ hội cuối cùng, tính mạng cả gia đình anh đều nằm hết trên tay anh.”
“Sau khi qua đời đồng tử người chết sẽ giãn rộng ra hơn, cũng không có phản ứng với ánh sáng. Anh dùng đèn pin chiếu vào mắt của bà ấy sẽ biết tôi có nói thật không.”
7.
【Mịa bà! Chủ phòng hung dữ quá, em sợ.】
【Tôi cũng sợ, lừa người cũng đâu cần lừa đến mức này, tôi bắt đầu tin rồi đó hu hu hu.】
【Cô ta đang muốn lật ngược tình thế đó. Một chủ phòng trù ẻo người khác mà doanh số bán hàng toàn năm sao, mọi người đừng bị PUA.】
【Cô ấy chỉ muốn Chu Thịnh rời khỏi nhà thôi ngay bây giờ thôi chứ có lừa cái gì đâu. Chu Thịnh ơi anh mau chạy đi, chạy cũng đâu có tổn thất gì đâu!】
【Không tổn thất? Đường đường là đỉnh lưu mà nửa đêm bị cái gọi là bì thi giả giả thật thật dọa chạy bỏ nhà, chẳng phải còn không bị người ta chế giễu tới ch.ết, vết nhơ cả đời hay sao.】
Khu bình luận thành một mớ hỗn độn, ý nào cũng có cả, khiến Chu Thịnh đầu óc cũng rối loạn theo, anh ta hít sâu một hơi.
“Cô đừng mơ dọa được tôi, gì mà sợ nhà tôi có mệnh hệ gì, nhà tôi giờ chỉ có tôi với bà nội tôi thôi.”
“Được thôi, giờ tôi lập tức đi xem đôi mắt của bà nội tôi. Nếu cô dám gạt tôi, dù có tới tận chân trời góc bể ông đây cũng đuổi cùng gi.ết tận cô!”
Chu Thịnh cầm điện thoại rồi đứng dậy, màn hinh rung lắc một trận.
Phòng của bà nội Chu Thịnh ở trên lầu hai. Lúc anh ta gõ cửa bước vào thì bà ấy đang nằm trên một chiếc ghế tựa nghỉ ngơi, bên cạnh đốt một ít trầm hương, ghế tựa kẽo cà kẽo kẹt nhìn thảnh thơi thật sự.
Chu Thịnh liếc nhìn lư xông trầm hương trên bàn, cầm lấy nó đi đến trước mặt bà của anh ta.
“Bà nội ơi, sao bà lại nghĩ hương này kêu là trầm hương thế?”
Bà ấy mở mắt ra.
“Ừm? Trầm hương có tên khác là trầm thuỷ hương, hương này có thể chìm trong nước.”
“Thế nặng như vậy không biết có thể thổi bay không ta?”
Chu Thịnh thổi một hơi mạnh vào lư xông trầm hương, tro bụi dính đầy mặt của bà anh ta, bà ấy lập tức hét lên.
“Thằng nhãi ch.ết tiệt này, con làm gì đấy!”
“Con xin lỗi, con xin lỗi, để con lau cho bà nội nha.”
Không thể không nói Chu Thịnh cũng có vài phần lanh trí. Anh ta mở đèn pin điện thoại lên, hướng camera ngay mắt của bà ấy khiến mọi người trước màn hình đều có thể nhìn thấy rõ.
Dưới một chùm sáng mạnh như vậy nhưng đồng tử không có bất kỳ một phản ứng gì.
8.
Khu bình luận bùng nổ lần thứ n.
【Mẹ ơi, con sợ lắm rồi!】
【Đăng tấm ảnh này lên để lá cờ đỏ năm ngôi sao sẽ bảo vệ mọi đứa trẻ Trung Quốc a a a a.】
【Người có công với tổ quốc không sợ bất cứ thế lực tà ma nào!】
【Mấy người đừng nói điên nói khùng nữa. Này Chu Thịnh, tôi là bác sĩ đây. Đồng tử không phản xạ với ánh sáng có thể do người đó có bệnh về mắt, cũng có thể là do rối loạn chức năng não bộ, tụt huyết áp đột ngột cũng có thể gây ra tình trạng này, ngày mai cậu dẫn bà nội cậu đến khoa thần kinh kiểm tra chút đi!】
Chu Thịnh nhìn màn hình chằm chằm với vẻ mặt phức tạp, thấy cậu bác sĩ kia nói, anh rõ ràng thở phào một hơi.
“Bà nội đúng là có hạ huyết áp.”
【Ủa alo——— sao lại có loại trùng hợp thế này được———】
【Thật sự nghi ngờ chủ phòng đã sớm tra qua tư liệu của nhà họ Chu rồi âm thầm bày mưu tính kế lừa đảo!】
【Nhưng chủ phòng nói có sai đâu, là Chu Thịnh tự kết nối mà, nếu là sắp đặt sẵn thì làm sao có thể như vậy? Tôi tin tưởng chủ phòng, anh mau chạy đi Chu Thịnh.】
【Chạy nhanh +1.】
【Chạy nhanh +10086.】
【Chạy cái đầu tụi bây, bộ tin vào khoa học khó lắm hả? Hôm nay tôi để bình luận trấn ở đây, ai chạy chính là đồ ngốc, Chu Thịnh nếu cậu chạy sẽ lập tức tôi sẽ lập tức thoát fan chuyển qua làm antifan.】
Khu bình luận lại thêm một hồi mưa bom bão đạn, tôi đau đầu xoa xoa mặt thở dài.
“Lúc này cũng chỉ còn một biện pháp cuối cùng.”
Tôi nhìn thời gian bên phía dưới góc phải màn hình, bì thi chỉ còn hai giờ nữa sẽ thi biến.
【Thời gian đã sắp hết rồi, anh dùng biện pháp này nghiệm chứng lời tôi đi. Chu Thịnh, đừng rề rà nữa, nhanh chóng rời khỏi nơi đó đi.】
Bởi vì bà anh ta đang ở bên cạnh nên tôi không dám nói lời nào, mấy câu đó đều là gõ ra, những người hâm mộ cũng phối hợp với tôi, không ai hé thêm lời nào nữa.
Tôi chậm rãi gõ hai dòng sau cùng lên màn hình.
【Anh tìm cách cắt một đường qua da bà nội của anh đi, bà ấy không thấy đau nên sẽ không để ý tới đâu.】
【Đến lúc đó anh sẽ thấy phía dưới da của bà ấy——Còn có một lớp da khác.】
Madara Info
Madara stands as a beacon for those desiring to craft a captivating online comic and manga reading platform on WordPress
For custom work request, please send email to wpstylish(at)gmail(dot)com