Summary
Quán Trọ Nhân Sinh
Mưa bão như muốn nuốt chửng cả thế gian.
Giữa con đường ven biển mịt mù, chiếc xe tải cũ kỹ của Lưu Vĩ bất lực sa lầy trong vũng bùn đen đặc.
Cơn bão đến dữ dội, cuốn phăng mọi thứ, giống như cách số phận đã từng quét qua đời anh, để lại những vết sẹo khó phai mờ.
Không còn đường lui, cũng chẳng có lối đi, anh thấy mình đứng trước một quán trọ nhỏ.
Ánh đèn le lói qua màn mưa như lời mời gọi đầy ngờ vực.
Trong đêm bão tố ấy, anh bước qua cánh cửa gỗ xập xệ, không hề biết rằng, phía sau những bức tường cũ kỹ ấy, định mệnh đang chờ đợi.