Chương 4

  1. Home
  2. Tạm biệt Thương Thương
  3. Chương 4
Trước
Tiếp theo

9
“Thật xin lỗi, là ta quá ngu ngốc, ta không nên trái lời ngươi, Thương Thượng, ta đi đây.”

“Ta nhớ ra rồi, ngươi chính là ta. Khi ta còn nhỏ, ngươi xuất hiện, ta nói ta tên Thẩm Duyệt Thương, ngươi nói, vậy ngươi gọi là Thương Thương. Thẩm Vân Thương, ta đã không được, ngươi phải sống thật tốt, hãy rời xa tên cẩu nam nhân Tạ Minh Lâu này.”

” Ta thật vui vẻ, thật vui vẻ ngươi đã lại tỉnh lại. Khi thân thể ta gần như sụp đổ, ngươi đã xuất hiện và cứu lấy chính mình.”

“Ta đã hoàn toàn thất vọng về hắn. Hắn đã không còn là vị anh hùng chính trực trong lòng ta nữa. Mọi chuyện coi như xong, vụ việc liên quan đến gian tế của địch quốc vậy mà hắn lại có thể thờ ơ như vậy. Hắn đã không còn xứng đáng với tình yêu của ta nữa.”

“Ta đã làm ngươi thất vọng, Thương Thượng. Ta không thể kiên trì được nữa, ta sắp biến mất. Ngươi chỉ cần nhớ rằng chỉ cần ngươi còn sống, ta sẽ luôn ở bên ngươi.”

Ta còn nhớ mình xuất hiện vào năm Thẩm Duyệt Thương năm tuổi, năm đó mẫu thân nàng ấy qua đời, ca ca vào cung làm thư đồng cho Thái tử, nàng ấy mỗi ngày đều cô đơn, luôn trốn trong góc ngẩn người, hơn một năm cũng không mở miệng nói bất cứ điều gì.

Sau đó ta đột nhiên xuất hiện, ta và nàng ấy trở thành bạn tốt, nhưng sau đó, họ lại nói rằng nàng ấy mắc ly hồn chứng, bởi vì đôi khi nàng ấy là Thẩm Duyệt Thương, đôi khi nàng ấy là Thương Thương, nàng ấy còn nói với phụ thân là mình có một người bạn tốt tên là Thương Thương. Thẩm đại nhân bị dọa sợ, tìm đến cho nàng rất nhiều đại phu, uống thuốc, vẽ bùa…cách gì cũng từng thử qua. Sau đó, có một đại phu nói nàng ấy bị đa nhân cách, nhưng lời nói của ông ấy lại điên điên khùng khùng, không ai hiểu ông ấy nói gì.

Sau đó, ta biến mất cho đến năm ngoái, khi Thẩm Duyệt Thương ở Tạ gia, bị Tạ mẫu tha mài. Tạ Minh lâu mang binh xuất chinh, một năm cũng chưa trở lại, ta lại xuất hiện.

Cho nên ta chính là nàng, nàng chính là ta, chúng ta vốn là một thể.

Thẩm Duyệt Thương biến mất, ta cũng không còn cảm giác được sự tồn tại của nàng, ta đột nhiên ngẩng đầu nhìn chằm chằm Tạ Minh Lâu, hắn giật mình, sau đó nói: “Đã buồn như vậy, sao còn nháo đòi hòa ly? Nàng nghe lời một chút, đừng làm khó Lan nhi, ta sẽ đối xử tốt với nàng.”

Ta buồn bã nói: “Ta muốn về Thẩm phủ ở vài ngày”.

Tạ Minh Lâu nghe vậy lập tức đổi sắc: “Không được! Nàng như vậy là muốn cho ca ca của nàng lại đến tìm ta gây phiền phức hay sao?”

Ta và Liễu Chí sau khi trở về viện tử, liền lập tức sai Liễu Chí tìm mọi cách âm thầm, đừng kinh động bất cứ ai, đi đưa thư choThẩm Ngọc Trạch, đồng thời yêu cầu huynh ấy lập tức đến đón ta, ta lo lắng tối nay Lan nhi sẽ tấn công ta.

Ta không dám đánh cược liệu Tạ Minh Lâu sẽ nói với Lan Nhi hay Tạ mẫu những lời ta vừa nói hay không, ta phải chuẩn bị sẵn sàng.

Bữa tối hôm đó ta không thèm động đến một miếng, chỉ nói không thèm ăn, giả bộ tức giận, sai Liễu Chí ra ngoài mua cho ta bánh hoa quế ở hẻm ngõ nam, trời đánh tên Tạ Minh Lâu, hắn vậy là sai người canh chừng Liễu Chí, không cho nàng ấy ra ngoài.

Cũng may ta lén lút mua chuộc được đại nương trong bếp, nhờ bà chuyển tin cho Thẩm Ngọc Trạch, Thẩm Duyệt Thương đối với người trong phủ tướng quân rất tốt, Thẩm Ngọc Trạch hiện tại lại là quan ngự sử, thuê người đưa thư vẫn có thể làm được.

Khi màn đêm buông xuống, Thẩm Ngọc Trạch đúng như dự đoán đã đến, Thẩm Ngọc Trạch vừa đến, sắc mặt Tạ Minh Lâu cực kỳ khó coi, ta vui vẻ lao vào, suýt chút nữa đã nhào vào vòng tay Thẩm Ngọc Trạch, may mắn là kịp kiềm chế.

Tạ Minh Lâu vẻ mặt không thiện ý nhìn chằm chằm Thẩm Ngọc Trạch: “Thẩm đại nhân có ý gì?”

Thẩm Ngọc Trạch cũng không nhìn Tạ Minh Lâu, chỉ nhẹ nhàng nói với ta: “Nguyệt Thương nhớ nhà à?”

Ta gật đầu mạnh mẽ: “Muội muốn ăn mì thịt bò do ca ca nấu.”

Thẩm Ngọc Trạch mỉm cười, sau đó gật đầu: “Được.”

“Tạ tướng quân, ngươi nên tự xử lý tốt việc hậu viện của mình, sau đó hãy tới đón muội muội của ta, nữ nhi Thẩm gia chúng ta, một không làm thiếp, hai không cho phu quân nạp thiếp, ngươi tự xem mà xử lý đi.”

10

Thật sự quá nguy hiểm, cuối cùng cũng thoát khỏi nanh vuốt của ma quỷ, ta đã chuẩn bị sẵn sàng cho điều xấu nhất, nếu Thẩm Ngọc Trạch không đến, ta sẽ liều chết chạy đi. Đây là phủ tướng quân, nàng ta cũng sẽ không dễ ra tay, khắp nơi đều có thủ vệ, nởi ở của Tạ Minh Lâu cũng cách ta rất gần, ta chỉ cần cố gắng tìm được hắn, liền sẽ an toàn.

Sau khi lên xe ngựa, Thẩm Ngọc Trạch cau mày hỏi ta: “Sao vậy Nhạc Thương? Lần trước ta bảo muội về nhà, muội còn từ chối. Hắn lại ức hiếp muội à?”

“Ca, chúng ta vào cung đi! Nữ nhân Tạ Minh Lâu mang về có thể là gian tế của địch quốc!”

Ta kể cho Thẩm Ngọc Trạch nghe về những điểm đáng nghi của Lan nhi, cũng như hình xăm hình lưỡi liềm đỏ sậm, nghe xong Thẩm Ngọc Trạch liền biến sắc : “Hình xăm hình lưỡi liềm đỏ sậm?”

“Sao vậy? Ca có biết hình xăm lưỡi liềm đỏ sẫm này không?”

Thẩm Ngọc Trạch gật đầu: “Ta từng ở trong cung có nghe nói, trước đây ở Dạ Quốc có một tổ chức sát thủ, biểu tượng của bọn hắn là hình xăm lưỡi liềm đỏ sậm, nhưng tổ chức đó đã bị tiêu diệt, nhiều năm rồi chưa từng xuất hiện.”

Thẩm Ngọc Trạch vốn muốn đưa ta về Thẩm phủ trước, nhưng huynh ấy lại lo ta sẽ xảy ra chuyện, liền dẫn ta cùng nhập cung.

Bệ hạ rất coi trọng việc này, lập tức phái mật vệ đi điều tra, phủ tướng quân cũng bị giám sát, Thẩm phủ của chúng ta cũng được tăng thêm không ít ám vệ, không chỉ vậy, ca ca còn cầu xin cho ta một bức thư hòa ly cùng Tạ Minh Lâu.

Bệ hạ nói, nếu Lan nhi thực sự là gian tế của địch quốc, thì ta đã có công lớn, hỏi ta muốn phần thưởng gì.

Ta cùng Liễu Chí trở về Thẩm phủ, Tạ Minh Lâu nhận được thư hòa ly liền tức giận đi đến Thẩm phủ, phụ thân ở bên ngoài xử lý hắn, bảo ta không cần ra ngoài, trốn chạy không phải phong cách của ta, ta trực tiếp ra ngoài gặp Tạ Minh Lâu.

Tạ Minh Lâu cầm thư hòa ly, hai mắt đỏ hoe: “Thẩm Duyệt Thương, ngươi nhất định phải như vậy sao?”

“Tạ Minh Lâu, đã lúc nào rồi, ngươi còn tâm trí cho chuyện nhi nữ tình trường? Ngươi có xứng đáng với sự ưu ái của bệ hạ dành cho ngươi không? Ngươi có xứng đáng với muôn vạn bách tính không? Người phụ nữ ngươi mang về có một hình xăm hình lưỡi liềm đỏ sẫm. Nàng ta còn biết võ thuật, ngươi có bao giờ nghĩ đến việc điều tra thân phận của nàng ta không?”

“Nếu ngươi có chút tin tưởng, nghe ta nói một chút, ta không có đẩy nàng ta, ngươi liền phải điều tra xem tại sao nàng ta lại muốn bỏ đứa bé của ngươi?”

“Ngươi đã làm ta quá thất vọng. Cho dù ngươi không tin ta, ngươi cũng nên vì bách tính mà quan tâm, lưu ý hơn. Lúc này, bệ hạ đã phái người đi điều tra Lan nhi, ta tin tưởng sẽ sớm có kết quả. Ngươi về đi, ta không còn yêu ngươi nữa.”

“Bây giờ nhìn thấy ngươi ta liền cảm thấy phát bệnh. Chính người đã bào mòn tình yêu của ta, chính người hết lần này đến lần khác làm tổn thương trái tim ta. Cho đến bây giờ, ta chỉ thấy chán ghét ngươi!”

Vẻ mặt Tạ Minh Lâu tuyệt vọng cùng không thể tin, phụ thân ta liền hạ lệnh tiễn khách, hắn không còn là phu quân của ta nữa, tự nhiên cũng không có lý do gì ở lại Thẩm phủ, cuối cùng bị đuổi ra ngoài.
Ta vốn tưởng rằng phụ thân sẽ trách ta, dù sao hòa ly cũng không phải việc gì vẻ vang, sẽ ảnh hưởng đến danh tiếng của Thẩm gia, nhưng ông chỉ thở dài nói với ta: “Đứa nhỏ ngốc, con chịu khổ.”

Nước mắt ta cứ thế chảy xuống, chẳng trách Thẩm Duyệt Thương không muốn nói cho gia đình biết ủy khuất của mình, nàng ấy chỉ cố gắng chịu đựng, không muốn làm cho những người thân yêu của mình phải khổ sở lo lắng.

Tạ Minh Lâu có lẽ đã nghe lọt được lời của ta, bởi vì sau đó ở phủ tướng quân đã xảy ra chuyện.

Sau này ta chỉ nghe ca ca nói rằng, Tạ Minh lâu từ Thẩm phủ trở về không bao lâu, đã xảy ra bạo động ở phủ tướng quân, Lan nhi bắt Tạ mẫu làm con tin và yêu cầu Tạ Minh lâu để nàng ta rời đi an toàn.

May mắn thay Bệ hạ đã phái người đến giám sát phủ tướng quân từ trước, Lan nhi bị bắn vào cổ tay, bị bắt sống, còn Tạ mẫu thì bị thương nặng, Tạ Minh lâu cùng Lan nhi đều nhốt vào đại lao.

Lan nhi bị tra tấn dã man, Thẩm Ngọc Trạch không biết từ đâu học được kỹ thuật thẩm vấn, huynh ấy tra tấn Lan nhi cho đến khi nàng ta dở sống dở chết, moi được không ít thông tin

Vốn dĩ Tạ Minh Lâu phải bị xử trảm, nhưng Bệ hạ để hắn lấy công chuộc tội, lãnh binh tiến đánh Dạ quốc, lấy lý do Dạ quốc phái gian tế mê hoặc tướng lĩnh, đánh cắp tình báo, gây nguy hại cho Ngọc quốc, đánh đến khi Dạ quốc phải quy hàng, cắt đất bồi thường.

Phủ tướng quân uy phong lẫm liệt hiện tại bị mang tiếng xấu, tông tộc Tạ thị liên tiếp bị chèn ép, tất cả quân công được ban thưởng của Tạ Minh lâu, đều bị thu hồi.

Tạ mẫu chỉ còn nửa hơi thở, đây hết thảy, đều do Tạ Minh lâu gieo gió gặt bão.

Trước
Tiếp theo

Bình luận cho chương "Chương 4"

THẢO LUẬN TRUYỆN

Để lại một bình luận Hủy

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

*

*

Madara Info

Madara stands as a beacon for those desiring to craft a captivating online comic and manga reading platform on WordPress

For custom work request, please send email to wpstylish(at)gmail(dot)com

© 2025 TruyenXYZ.com – Nội dung sưu tầm, chia sẻ miễn phí. Liên hệ nếu cần gỡ bỏ.

Đăng nhập

Quên mật khẩu?

← Quay lạiĐọc Truyện Chữ Trung Quốc Hay Nhất 2025 | Ngôn Tình, Tiên Hiệp, Kiếm Hiệp Mới Nhất

Đăng ký

Đăng ký trang web này.

Đăng nhập | Quên mật khẩu?

← Quay lạiĐọc Truyện Chữ Trung Quốc Hay Nhất 2025 | Ngôn Tình, Tiên Hiệp, Kiếm Hiệp Mới Nhất

Quên mật khẩu?

Vui lòng nhập tên người dùng hoặc địa chỉ email của bạn. Bạn sẽ nhận được liên kết để tạo mật khẩu mới qua email.

← Quay lạiĐọc Truyện Chữ Trung Quốc Hay Nhất 2025 | Ngôn Tình, Tiên Hiệp, Kiếm Hiệp Mới Nhất