Chương 3

  1. Home
  2. Trò Chơi Thấp Kém
  3. Chương 3
Trước
Tiếp theo

12
Cậu bảo mẫu Hàn Liệt này, nói đúng ra thì cũng xem như đạt chuẩn.

Chăm sóc tôi rất chu đáo.

Dù là trên giường, hay dưới giường.

Một cậu trai trẻ tuổi, như chú cún con dính sát tai tôi gọi “chị ơi”, vừa trêu chọc vừa lấy lòng.

Từng động tác, đều nỗ lực để khiến tôi vui.

Cũng là nguồn cảm hứng vô tận cho tôi.

Mỗi đêm thỏa mãn xong, tôi đi tắm, rồi xuống tầng hầm tiếp tục vẽ bản thảo, từng chương truyện đều tràn ngập sức hút tình ái mãnh liệt.

Truyện tranh vừa lên sóng, lập tức gây sốt.

Thầy phong thủy quả nhiên không sai.

Căn nhà cũ kỹ này, đúng là hợp mệnh tôi.

Tối đó.

Hàn Liệt nói cậu ta vừa mua loại “hương vị mới”.

Bảo là muốn thử.

Nói xong liền hấp tấp chạy vào phòng tắm tắm rửa.

Tiếng nước vừa vang lên chưa được bao lâu, điện thoại để trên đầu giường của cậu ta bỗng rung lên một cái.

Tôi liếc mắt nhìn.

Mật mã mở máy rất dễ đoán — ngày sinh nhật của cậu ta.

Tôi mở ra.

【Anh Hàn, làm bảo mẫu cho người ta mấy hôm rồi, cảm giác sao?】

【Tạm ổn. Ban ngày hơi mệt, nhưng tối thì cũng “đáng”.】

【Thật là khổ cho anh, vì muốn chọc tức Trình Kinh Hoài mà còn phải nhặt lại thứ anh ta bỏ.】

【Câm miệng nếu không biết nói chuyện. Gọi là nhặt lại cái gì?】

【Tôi đây là vì sự nghiệp mà hy sinh.】

Tôi kéo lên xem tiếp.

Vào rạng sáng hôm đó, khi tôi lau kem cho cậu ta.

Hàn Liệt đã nhắn tin cho người kia:

【Con đàn bà của Trình Kinh Hoài, bây giờ đang nằm trên giường tôi.】

【Ngày tàn của nhà họ Trình sắp đến rồi.】

Bên kia trả lời ngay:

【Anh Hàn ngầu quá.】

Đọc hết đoạn tin.

Tôi làm như chưa thấy gì, tắt đi, đánh dấu tin chưa đọc, sắp xếp lại giao diện, cuối cùng ấn nút tắt màn hình.

Chưa đầy hai phút sau.

Hàn Liệt quấn khăn tắm vội vàng bước ra.

Thấy điện thoại vẫn nằm yên vị trên bàn, cậu ta dường như thở phào.

“Sao thế?”

Tôi hỏi: “Gấp gì vậy?”

“Không có gì.”

Hàn Liệt một tay giữ khăn, một tay cắn mở gói bao bì.

“Muốn thử đồ mới thôi.”

Đèn tắt.

Cảm giác của Hàn Liệt bao phủ lấy bóng tối đang tràn đến.

Tôi không đẩy cậu ta ra.

“Hàn Liệt.”

“Ừm?”

Cậu ta vẫn đang bận làm tôi vui, không dừng lại.

“Hôn tôi đi.”

Cậu ta lập tức làm theo.

Quỳ ngồi trước mặt tôi, hai tay nhẹ nhàng nâng lấy gương mặt tôi, nụ hôn vừa chậm rãi vừa chân thành.

Rèm cửa không đóng.

Ánh trăng như nước, đổ tràn lên căn phòng.

Làm dịu đi màn đêm.

Đêm hôm đó, tôi chẳng những không vạch trần lời nói dối của cậu ta, mà còn rất nhập tâm.

Giữa cao trào của dục vọng, Hàn Liệt kề sát tai tôi, hơi thở dồn dập.

“Chị à… tối nay chị có chút hơi lạ đấy.”

13
Khi tiếng gõ cửa vang lên, tôi và Hàn Liệt vẫn chưa rời giường.

Giọng Trình Kinh Hoài vọng vào từ khe cửa.

“Hạ Dao, chúng ta nói chuyện đi.”

Tôi nhìn sang Hàn Liệt bên cạnh.

Khóe môi cậu ta cong lên đầy ẩn ý.

Thấy cậu ta định ra mở cửa, tôi lập tức ngăn lại.

“Đừng mở.”

Hàn Liệt cau mày: “Chị sợ anh ta thấy em à?”

“Ừ.”

Gương mặt chó con lập tức ỉu xìu.

Tôi vỗ vỗ má cậu ta: “Hắn nóng tính, tôi sợ hắn động tay động chân.”

“Cái mặt này mà bị đánh trầy, thì tối nay tôi ngủ không yên mất.”

“Anh ta đánh không lại em đâu.”

“Dù vậy tôi cũng lo. Tóm lại, để tôi nói chuyện với hắn trước?”

Thấy tôi kiên quyết, Hàn Liệt đành gật đầu đồng ý.

Tôi hôn nhẹ lên môi cậu ta.

“Thiệt thòi cho em rồi.”

Nói xong, tôi đẩy cậu ta vào tủ quần áo.

Rồi mới đi mở cửa.

“Hạ Dao.”

Trình Kinh Hoài đứng ở cửa, trông chẳng mặn mà gì với cái “hang ổ tồi tàn” này, nhưng cuối cùng vẫn bước vào.

Hắn định nắm tay tôi: “Chúng ta nói chuyện được không?”

Tôi lùi lại, giữ khoảng cách.

“Nói đi.”

Trình Kinh Hoài vừa đi theo sau tôi vừa mở lời.

“Dao Dao, anh đã nghĩ rất nhiều.”

“Nếu như—”

Hắn đột ngột dừng lại, ánh mắt rơi xuống cổ áo tôi.

Trong mắt như bốc lửa.

“Cái gì đây?”

Tôi cúi đầu nhìn thử.

Trên xương quai xanh, là vết cắn do con chó nhỏ tối qua để lại.

Cậu ta tất nhiên không dám cắn mạnh, nhưng cắn rồi mút, lưu lại một dấu vết vừa lộ liễu vừa ám muội.

Tôi cong môi cười: “Tối qua…”

“Muỗi đốt đúng không?”

Trình Kinh Hoài không để tôi nói hết câu, tự mình đưa ra lời giải thích.

“Nhà em kiểu này, muỗi mòng là chuyện bình thường.”

Hắn chuyển chủ đề: “Dạo gần đây anh cứ nghĩ mãi, nếu em vẫn không chấp nhận kiểu quan hệ mở, thì anh nên làm gì?”

“Chia tay? Hay ngoan ngoãn lấy em, sinh con đẻ cái, sống kiểu đời này nhìn thấu đời sau?”

“Nghĩ mãi, nếu phải chọn, thì anh chọn em.”

Tôi cười mà không vui: “Thật vinh hạnh cho tôi quá.”

Trình Kinh Hoài như chẳng nhận ra sự mỉa mai trong giọng nói của tôi, quay người bước vào phòng ngủ.

“Anh làm gì?”

“Thu dọn đồ cho em, dọn về nhà.”

Hắn cau mày: “Gần đây mỗi lần ra ngoài uống rượu, anh đều chẳng uống nổi. Nghĩ đến chuyện em ngủ trong cái nhà tối tăm cũ nát này, lòng anh lại bực.”

Hắn làm như muốn mở tủ để dọn đồ cho tôi.

“Đủ rồi!”

“Trình Kinh Hoài, anh còn muốn làm loạn đến bao giờ?”

Một tay hắn đã đặt lên cánh cửa tủ, nhưng bị tôi quát khiến hắn khựng lại.

Gương mặt Trình Kinh Hoài hiện rõ vẻ không hiểu: “Vừa rồi anh đã nói, so với yêu kiểu tự do, thì anh chọn em.”

Hắn thậm chí nghĩ tôi hiểu lầm hắn.

Vì…

Trong mắt hắn, và cả những người xung quanh, mối quan hệ này luôn là tôi trèo cao.

Hắn là con trai duy nhất của nhà họ Trình, từ nhỏ sinh ra đã ngậm thìa vàng.

Còn tôi, mồ côi cha mẹ từ bé, đơn độc một mình, chỉ là một họa sĩ truyện tranh tuyến 18, không tên không tuổi, thu nhập chỉ vừa đủ sống.

Điểm duy nhất có thể “sánh” với hắn… chỉ là khuôn mặt này.

Trầm mặc hai giây.

Hắn từ từ thu tay lại.

“Hạ Dao, anh chọn em, vậy vẫn chưa đủ sao?”

“Anh hứa với em, sẽ ngoan.”

“Nhưng tôi cần gì lời hứa của anh? Hứa có thể ăn được sao? Vài hôm nữa anh đổi ý, thì coi lời hứa như đánh rắm mà quên thôi.”

Trình Kinh Hoài cuống lên: “Vậy anh có thể ký thỏa thuận với em!”

“Trình Kinh Hoài, đừng ngây thơ nữa. Nếu anh đã muốn đổi ý, thì đội ngũ luật sư của nhà họ Trình sẽ có cả đống cách khiến thỏa thuận vô hiệu.”

“Dù nó có hiệu lực thật, tôi cũng không hứng thú gắn đời mình với một tờ giấy vô dụng.”

Trình Kinh Hoài im lặng.

Rất lâu sau.

Hắn bất ngờ đá mạnh một cú vào cánh tủ như trút giận.

Cú đá khiến cánh tủ bật nhẹ, phát ra âm thanh trầm đục.

Hắn cúi đầu, giọng trầm xuống: “Coi như em đang giận, em cứ bình tĩnh lại.”

“Chúng ta sau này nói tiếp.”

Sau khi Trình Kinh Hoài rời đi.

Hàn Liệt từ trong tủ chui ra, trán đỏ ửng.

Rõ ràng…

Cú đá vừa nãy khiến cánh tủ đập vào trán cậu ta.

Hàn Liệt khẽ chửi một tiếng.

Khi nhìn tôi, đôi mắt cậu ta sáng rực lên: “Chị à, chị thật sự… không định quay lại với anh ta à?”

“Đúng vậy.”

Tôi cố tình hỏi lại: “Sao vậy?”

Hàn Liệt bước tới, cúi người ôm lấy tôi, ép tôi vào lồng ngực cậu ta: “Vui quá.”

“Bởi vì… như vậy chị sẽ thuộc về mình em thôi.”

Tôi bật cười.

“Cái đó thì chưa chắc đâu nha.”

Hàn Liệt nhướng mày, cúi đầu định hôn tôi.

Nhưng tôi giơ tay vỗ nhẹ lên mặt cậu ta một cái.

“Đi đánh răng trước đã.”

14
Bộ truyện tranh mới vẫn đang tiếp tục gây sốt.

Đã bắt đầu đàm phán bản quyền chuyển thể thành phim hoạt hình và trò chơi.

Nói một cách công bằng, công lao của Hàn Liệt là không thể phủ nhận.

Cậu thiếu gia tự cosplay thành bảo mẫu nhà tôi này giống như… nghiện vai diễn vậy, hoàn toàn nhập tâm vào nhân vật.

Tôi vẽ bản thảo dưới tầng hầm, cậu ta ở trên lo việc nhà — dọn dẹp, lau sàn, rửa bát, nấu cơm.

Động tác nhanh nhẹn.

Tay nghề nấu nướng cũng tiến bộ rõ rệt.

Đến mức khiến tôi tăng hẳn gần 2kg.

Mấy cô chú ở chợ gần nhà đều nhận ra cậu ta, mỗi lần cậu ta đi mua đồ, giá rau rẻ hơn người khác không ít.

Dĩ nhiên rồi.

Chúng tôi phối hợp ăn ý nhất, vẫn là vào buổi tối.

Cậu ta rất chịu khó.

Mỗi đêm, như một chú chó lớn cố gắng lấy lòng chủ nhân, nếu trong lúc tôi say mê mà vuốt tóc cậu ta rồi khen một câu “giỏi lắm”.

Đôi mắt kia sẽ lập tức sáng bừng lên.

Sau đó lại càng ra sức khiến tôi hài lòng.

“Chị ơi.”

Sau mỗi lần thân mật, Hàn Liệt đều ôm chặt lấy tôi, chẳng biết đang nghĩ gì mà vòng tay càng lúc càng siết.

“Nếu một ngày nào đó chị phát hiện em lừa chị, chị có… chia tay với em không?”

Tôi lắng nghe nhịp tim mạnh mẽ trong ngực cậu ta.

Mỉm cười nói:

“Dĩ nhiên là không rồi.”

Ngốc thật.

Tôi có yêu đương với em đâu mà chia tay?

Nghĩ cũng lạ.

Rõ ràng là cậu ta cố ý tiếp cận tôi.

Tôi thì tỉnh táo tận hưởng sự thân mật này, vậy mà cậu ta lại ngày càng hòa nhập, ngày càng chìm sâu.

Đúng là một chú cún ngốc.

15
Hôm nay có một buổi tiệc.

Là tiệc sinh nhật của một người bạn nữ của Trình Kinh Hoài.

Khi tôi còn hẹn hò với hắn, tôi và cô ấy cũng khá thân.

Kiều Kiều mời mấy lần, tôi từ chối không nổi, đành hỏi cô ấy: “Tớ dẫn bạn trai theo được không?”

【Mới vậy mà có người yêu rồi?】

【Chị em đỉnh thật. Trình Kinh Hoài biết chưa? Đáng đời, ai bảo bày trò quan hệ mở. Cái giới này, đàn ông tốt chẳng có mấy ai.】

Nghe tôi bảo Trình Kinh Hoài chưa biết gì.

Cô ấy lập tức gửi một icon: 【/đắc ý/, chờ xem sắc mặt hắn thế nào.】

Tối đến.

Tôi dẫn Hàn Liệt cùng tham dự.

Vừa thấy người, Hàn Liệt nhíu mày, thấp giọng: “Chị không bảo là đi gặp bạn sao?”

“Ừ thì đúng mà.”

Tôi nhún vai, chỉ về phía Kiều Kiều: “Đó, bạn tôi đó.”

Hàn Liệt khẽ chửi một tiếng.

Giọng nhỏ xíu.

“Sao vậy?” tôi cố ý hỏi cậu ta, “Biết người ta à?”

“Không quen.”

Ánh mắt Hàn Liệt lướt qua cả phòng, mấy lần muốn bảo tôi rời đi.

Nhưng lần nào cũng bị tôi ấn xuống.

“Ngồi với tôi chút đi, ngoan nào.”

Hàn Liệt mím môi, im lặng.

Không ít người bắt đầu chú ý tới chúng tôi.

Có người lén chụp hình bằng điện thoại, gửi đi đâu, không cần đoán cũng biết.

“Chụp con mẹ mày đấy?”

Hàn Liệt không nhịn nổi nữa.

Bước lên định động tay với đối phương.

Mấy người xông vào can ngăn, bầu không khí lập tức rối loạn.

Cho đến khi—

Trình Kinh Hoài bước vào.

Gương mặt đầy tức giận, hắn xông thẳng vào, chẳng thèm liếc những người kia, đi thẳng về phía tôi.

“Hạ Dao, nghe nói em cặp với thằng khác rồi?”

“Là cái thằng đó à?”

Hàn Liệt quay lưng về phía tôi, thân hình khựng lại, đá một cú hất bay người chắn trước mặt rồi quay lưng bước ra cửa.

Trình Kinh Hoài đuổi theo cản lại.

“Chạy cái gì?”

“Hàn… Dật?”

Trước
Tiếp theo

Bình luận cho chương "Chương 3"

THẢO LUẬN TRUYỆN

Để lại một bình luận Hủy

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

*

*

Madara Info

Madara stands as a beacon for those desiring to craft a captivating online comic and manga reading platform on WordPress

For custom work request, please send email to wpstylish(at)gmail(dot)com

© 2025 TruyenXYZ.com – Nội dung sưu tầm, chia sẻ miễn phí. Liên hệ nếu cần gỡ bỏ.

Đăng nhập

Quên mật khẩu?

← Quay lạiĐọc Truyện Chữ Trung Quốc Hay Nhất 2025 | Ngôn Tình, Tiên Hiệp, Kiếm Hiệp Mới Nhất

Đăng ký

Đăng ký trang web này.

Đăng nhập | Quên mật khẩu?

← Quay lạiĐọc Truyện Chữ Trung Quốc Hay Nhất 2025 | Ngôn Tình, Tiên Hiệp, Kiếm Hiệp Mới Nhất

Quên mật khẩu?

Vui lòng nhập tên người dùng hoặc địa chỉ email của bạn. Bạn sẽ nhận được liên kết để tạo mật khẩu mới qua email.

← Quay lạiĐọc Truyện Chữ Trung Quốc Hay Nhất 2025 | Ngôn Tình, Tiên Hiệp, Kiếm Hiệp Mới Nhất