Chương 1
Đang lướt chơi trên mạng xã hội, tôi vô tình thấy bài đăng của bạn trai, Tằng Hạo, kèm theo một ảnh chụp màn hình game.
“Anh đúng là thần may mắn nhập, quay ra được skin giới hạn ẩn luôn!”
Bên dưới là một loạt bình luận kiểu “Hít vận may”, “Cho tui ké với!”
Tôi không chơi game, nhưng nhìn qua phản ứng của mọi người và sự phấn khích của Tằng Hạo, tôi đoán skin đó hẳn cực kỳ khó quay trúng.
Tôi kéo xuống đọc tiếp, có một bình luận làm tôi chú ý:
[Anh bạn, nhanh kể đi, làm sao mà quay ra được vậy?]
[Đơn giản thôi, dùng 10 năm tuổi thọ của bạn gái đổi lấy vận may.]
[Đỉnh đấy, bro!]
Rất rõ ràng, tôi chính là cô bạn gái bị đem ra đổi vận may đó.
Tôi tức đến run cả người, cầm điện thoại xông thẳng vào phòng, ném thẳng lên người Tằng Hạo.
Tằng Hạo vừa mới tăng ca về khuya hôm qua, mới chợp mắt chưa bao lâu, bị tôi làm ồn nên khó chịu thấy rõ.
“Em điên à, tự nhiên nổi điên gì vậy?”
“Ý anh là gì đây, lấy 10 năm tuổi thọ của em chỉ để đổi một bộ skin game?”
Tằng Hạo cầm điện thoại lên xem, lẩm bẩm chửi thề: “Chết tiệt, quên không chỉnh chế độ bạn bè.”
Rồi ngẩng lên thấy tôi đang giận dữ trừng trừng nhìn hắn, liền tỏ vẻ khinh khỉnh phẩy tay: “Thôi nào, anh chỉ nói bừa thôi, em đừng để tâm.”
“Nói bừa? Trong mắt anh, mạng sống của em còn không bằng bộ skin à?”
“Thời đại nào rồi, còn tin ba cái chuyện mê tín đó? Lẽ nào em nghĩ tuổi thọ mình thực sự bị giảm 10 năm chắc?”
“Không mê tín! Nếu em lấy tuổi thọ của anh đổi lấy may mắn, anh chịu không?”
“Muốn lấy thì cứ lấy, anh đâu có mê tín như em.”
Tôi tức đến phát điên, mà Tằng Hạo lại dửng dưng như chẳng có chuyện gì xảy ra.
Càng nghĩ càng giận, tôi vung tay tát hắn một cái.
Tằng Hạo ôm má ngơ ngác, đang định nổi đóa, nhưng thấy tôi thực sự tức giận nên đành xuống nước an ủi: “Được rồi được rồi, đừng giận nữa, chỉ là trùng hợp thôi mà. Không dễ gì mà giảm tuổi thọ đâu.”
“Anh hứa, sau này không đùa kiểu này nữa.”
“Nếu em lo quá thì dạo này cứ cẩn thận chút là được.”
Tôi nhìn người đàn ông trước mắt, bỗng thấy xa lạ vô cùng.
Tằng Hạo từng được bạn bè khen là “bạn trai mẫu mực”. Hắn theo đuổi tôi nửa năm trời, luôn dịu dàng, chu đáo, ân cần từng chút một mới khiến tôi xiêu lòng.
Sau khi yêu nhau, hắn vẫn đối xử tốt như trước, bất kể tôi nói gì, hắn đều nhớ kỹ và thực hiện ngay.
Chỉ cần tôi lỡ miệng nói thèm món bún cay chua ở tận đầu bên kia thành phố, hắn cũng sẽ vòng nửa thành phố mua về cho tôi. Thậm chí hôm qua, hắn còn thủ thỉ những lời ngọt ngào, nói rằng tôi là người hắn yêu nhất trên đời này.
Vậy mà bây giờ, người bạn trai dịu dàng ấy, lại có thể lén lút lấy 10 năm tuổi thọ của tôi để đổi lấy một bộ skin game.
Thật sự quá thất vọng.
Tằng Hạo thấy tôi không đáp lời, có vẻ cũng bực bội, vứt mặc tôi đó rồi quay lại phòng ngủ tiếp.
Tôi cứ nghĩ mọi chuyện chỉ dừng lại ở đây. Nhưng những việc xảy ra sau đó mới thật sự khiến tôi sợ hãi.
Tôi vẫn đi làm như thường lệ, nhưng những chuyện kỳ quái liên tiếp xảy ra xung quanh tôi.
Sáng sớm ra cửa, thang máy hỏng, tôi phải đi cầu thang bộ. Không hiểu thế nào, tôi trượt chân ngã lăn lộn xuống cầu thang, may mà chỉ bị xây xát nhẹ.
Xin nghỉ làm, bắt taxi đi bệnh viện, giữa đường xe taxi lại đâm vào xe khác, may mà không ai bị thương.
Khó khăn lắm mới tới bệnh viện, trùng hợp làm sao, lại có người trùng tên trùng họ với tôi, bác sĩ cấp nhầm giấy tờ.
Tôi mơ hồ làm đủ loại xét nghiệm mới phát hiện ra bị nhầm người, vừa mất thời gian vừa tốn đống tiền.
Trên đường về, thuê một chiếc xe đạp công cộng, lại đâm vào xe rác của công nhân vệ sinh, người ngợm bẩn thỉu bết bát.
Về tới nhà, tôi định tắm nước nóng cho thư giãn. Ai ngờ đang tắm thì nước nóng hết, phải run cầm cập gội rửa cho xong.
Vừa chui vào chăn thì phát hiện chăn rách, bông vương vãi đầy nhà. Còn chưa kịp hoàn hồn, điện thoại đã reo, sếp gọi tới.
Thì ra, đơn xin nghỉ phép của tôi không được duyệt, hôm nay tính là tự ý nghỉ việc, tiêu tan luôn tiền thưởng chuyên cần tháng này.
Mọi chuyện xảy ra hôm nay, thực sự quá đỗi kỳ lạ, cứ như bị vận đen nhập thân, không thể nào chỉ là ngẫu nhiên.
Trực giác mách bảo tôi: Chuyện này nhất định có liên quan đến Tằng Hạo.
Tôi móc điện thoại ra, định gọi cho Tằng Hạo thì đúng lúc đó, ổ khóa cửa vang lên tiếng mở.
Tằng Hạo về rồi. Nhìn thấy bộ dạng thê thảm của tôi, hắn thấp giọng hỏi: “Lâm Hiểu, em sao vậy?”
Tôi không vòng vo, trực tiếp chất vấn: “Tằng Hạo, anh lại đem em đi cầu nguyện rồi đúng không?”
Tằng Hạo trừng mắt nhìn tôi, giọng điệu rõ ràng có chút tức giận: “Em nói bậy gì đó? Đừng suốt ngày nghi thần nghi quỷ.”
Nói xong, hắn cắm đầu đi thẳng vào thư phòng, không thèm quan tâm tới tôi nữa.
Nhưng trực giác mách bảo tôi, chuyện này tuyệt đối không đơn giản.
Đêm đó, nhân lúc Tằng Hạo đã ngủ say, tôi lén lấy điện thoại của hắn, mở khóa, rồi vào một ứng dụng chat.
Trực giác của phụ nữ quả nhiên chuẩn xác, tôi tìm thấy đoạn tin nhắn giữa Tằng Hạo và một người phụ nữ.
[Anh Hạo, sợi dây chuyền anh tặng em đẹp quá đi!]
Kèm theo đó là một bức ảnh selfie nổi bật kiểu hot girl, cổ trắng ngần quấn lấy một sợi dây chuyền cỏ bốn lá, kéo xuống dưới là đường cong quyến rũ.
[Em thích là được rồi. Hôm khác anh tặng em cái còn đẹp hơn nữa.]
[Cảm ơn anh Hạo nha ~ anh ơi, sao anh có nhiều tiền vậy?]
[Anh lấy vận may của bạn gái để đổi tài lộc, kết quả trúng 1 triệu tệ.]
[Anh giỏi quá đi! Mua~]
Tiếp sau đó là một đống tin nhắn tục tĩu không chịu nổi.
Tôi nhận ra người phụ nữ đó, cô ta tên Hứa Giai Giai, đồng nghiệp mới của Tằng Hạo, lần trước đi ăn liên hoan tôi đã gặp.
Ngoại hình khá xinh, giọng nói thì ẻo lả nũng nịu.
Nhưng thứ làm tôi lạnh người không phải là chuyện Tằng Hạo và Hứa Giai Giai tán tỉnh nhau, mà là Tằng Hạo thật sự lấy vận may của tôi để đổi lấy tài lộc cho mình và hắn đã thành công!
Không trách sao dạo này tôi đen đủi như có thần xui bám theo.
Tôi đá một cú vào người Tằng Hạo, đá hắn tỉnh dậy, rồi dí điện thoại vào trán hắn.
“Tằng Hạo, anh mau giải thích cho tôi đi. Chuyện dùng vận may của tôi để đổi tài vận là sao?”
Tằng Hạo híp mắt lại, giọng điệu đầy khinh miệt như thể đang kể một chuyện không liên quan gì đến mình.
“Cái đó à, anh chỉ nói dối lừa em gái người ta thôi, em cũng tin à?”
“Thế anh nói xem, tại sao dạo này tôi lại xui xẻo như vậy?”
“Em xui thì liên quan gì đến anh? Ai biết em đắc tội với thần tiên phương nào.”
“Tằng Hạo, rốt cuộc anh đã dùng tà thuật gì? Mau dừng lại cho tôi!”
Tôi giơ nắm đấm định đánh hắn, nhưng sức tôi so với hắn đúng là một trời một vực.
Tằng Hạo dễ dàng nắm chặt tay tôi, quăng tôi ngã xuống giường. Sau đó, hắn vớ lấy áo khoác rồi bỏ ra khỏi nhà.
Tôi gọi điện, nhưng hắn đã chặn số tôi.
Tôi như phát điên, liên lạc khắp nơi nhờ bạn bè tìm tung tích của hắn, chuyện này, hắn nhất định phải cho tôi một lời giải thích.
Nhưng tất cả câu trả lời đều giống hệt nhau: “Không liên lạc được với hắn.”
Chiều hôm sau, Tằng Hạo lại xuất hiện, bên cạnh còn có Hứa Giai Giai.
Hứa Giai Giai thân mật khoác tay hắn, nhìn tôi với ánh mắt đắc ý.
Tôi nghiến răng hỏi: “Tằng Hạo, anh có ý gì đây?”
“Anh đến lấy hành lý, tiện thể cảm ơn em vì sự đóng góp.”
Tằng Hạo rút từ túi ra một xấp tiền mệnh giá 100 tệ, vứt lên bàn.
Thấy tôi ngây người, Hứa Giai Giai õng ẹo giải thích, tay còn lắc lư tờ vé số trước mặt tôi: “Anh Hạo vừa trúng 50 triệu đấy, đây là tiền công cảm ơn cô đó!”
“À, quên nói, số tiền đó là đổi bằng mạng sống của cô.”
Giọng ngọt ngào của Hứa Giai Giai như một con rắn độc chui thẳng vào tai tôi.
Tôi đứng chết trân như bị dội nguyên thùng nước lạnh lên người, toàn thân đông cứng.
Tôi không dám tin, Tằng Hạo lại thật sự dùng mạng sống của tôi để đổi lấy vận may!
Và sự thật còn tàn khốc hơn tôi tưởng: Trong túi xách của tôi hiện giờ, vẫn còn một tờ giấy xét nghiệm từ bệnh viện, ghi rõ tôi đã mắc ung thư giai đoạn cuối, nhiều nhất cũng chỉ còn sống được một tháng.
Tằng Hạo thu dọn hành lý qua loa, ôm lấy vòng eo mảnh mai của Hứa Giai Giai, không ngoảnh đầu lại mà rời đi.
Trước khi đi, hắn để lại cho tôi một câu lạnh lùng: “Ra đường nhớ cẩn thận, đừng có chết thảm ngoài phố, đến lúc đó cũng chẳng ai thu xác cho cô đâu.”
Khi Hứa Giai Giai đi ngang qua tôi, còn cố ý húc mạnh vào vai tôi, miệng phát ra một tiếng khinh bỉ ghê tởm.
Tôi đứng đó bất động, toàn thân không ngừng run rẩy.
Nhưng không phải vì tức giận, mà là vì đang cố nhịn cười.
Suýt chút nữa thì bật cười thành tiếng, may mà Tằng Hạo và Hứa Giai Giai đi nhanh, không quay đầu lại.
Không ai biết rằng, chỉ trong vòng 24 tiếng tới, vận mệnh của tôi và Tằng Hạo sẽ đảo lộn hoàn toàn.
Tằng Hạo dùng tuổi thọ của tôi để cầu nguyện, nhưng điều hắn không biết, là mọi lợi ích hắn tưởng mình đạt được, sẽ hoàn toàn được chuyển lên người tôi.
Còn những xui xẻo, đau đớn, sẽ không thiếu một phần nào mà đổ hết lên đầu hắn.
Bởi vì tôi là đệ tử cuối cùng của Hồ Tiên, mà “thuật đánh cắp tuổi thọ” chính là kỹ năng chuyên môn của Hồ Tiên.
Tằng Hạo tưởng rằng mình đã học được thuật này, bèn nảy sinh ác ý, dùng tuổi thọ của tôi đổi lấy vận khí cho bản thân.
Nhưng hắn đâu biết rằng, vận may ở nhân gian này, không thể có được bằng những thủ đoạn đê tiện như vậy.
Bất cứ hành động hèn hạ nào, đều phải trả một cái giá tương xứng.
Madara Info
Madara stands as a beacon for those desiring to craft a captivating online comic and manga reading platform on WordPress
For custom work request, please send email to wpstylish(at)gmail(dot)com